bước thật chậm về phía anh

Cố Tử Sâm nhức lòng nom nhập khuôn mặt sưng húp của Mộng Linh, tổn thất rất mất thời gian mới mẻ rất có thể đựng lời:

Bạn đang xem: bước thật chậm về phía anh

“Bởi vì thế anh nghĩ… em ko phù hợp mang bầu nhập thời điểm này.”

“Tại sao?”

“Anh kinh hồn em còn quá trẻ em, ko sẵn sàng lòng tin thực hiện u.”

Đôi đôi mắt Mộng Linh híp lại, nở một nụ cười cợt châm biếm. Có phù hợp hay là không cũng chính là khởi đầu từ bạn dạng thân mật cô, Cố Tử Sâm ko chất vấn chủ kiến của Mộng Linh vẫn tự động bản thân ra quyết định, đem nên vẫn quá khinh thường thông thường cô rồi không?

“Còn nguyên do này nữa?”

“Mộng Linh… trước đó tất cả chúng ta là kết duyên fake, còn ỉm cả mái ấm gia đình em. Cho nên anh mong muốn tổ chức triển khai lại lễ cưới, công khai minh bạch danh phận của em, tiếp sau đó mới mẻ tính cho tới chuyện con cháu. Như thế, em sẽ không còn nên chịu đựng thua thiệt.”

“Là vậy sao? Anh dĩ nhiên không hề nguyên do này khác?” Mộng Linh thanh nhàn nhạt nhẽo chất vấn lại.

Thái chừng cô mặc nhiên như mặt mũi hồ nước yên bình, tựa như vẫn đoán được Cố Tử Sâm tiếp tục rằng những gì. Đối diện với cô vì vậy, hắn càng đau xót, bất lực vì thế ko biết nên làm những gì.

“Hết rồi.” Hắn thốt rời khỏi nghẹn ngào.

“Có nên anh kinh hồn tôi lấy đứa bé nhỏ rời khỏi thực hiện lá chắn, xay buộc anh đích không? Cũng nên, một người tìm tới anh vì thế chi phí như tôi làm thế nào xứng đáng!”

Có lẽ vì thế từng chịu đựng thương tổn nhập chuyện yêu đương nên Mộng Linh mới mẻ yếu hèn lòng vì vậy, đơn giản trao hoàn hảo trái khoáy tim cho những người chịu đựng quan hoài cho tới bản thân. Là cô ảo tưởng, tự động thực hiện tự động chịu đựng, cũng chẳng đem tư cơ hội gì nhằm trách cứ Cố Tử Sâm cả.

“Nếu anh không thích tôi mang bầu thì cứ thẳng rằng trực tiếp với tôi được rồi. Cần gì nên kỳ công như vậy?”

“Xin lỗi vì thế vẫn vượt lên quá số lượng giới hạn của tớ. Những chuyện diệt vứt thích hợp đồng, cút ĐK kết duyên gì gì cơ trước đó vẫn bàn, coi như lời nói rằng dông tố cất cánh cút. Sau này, tất cả chúng ta cứ vâng lệnh bám theo thích hợp đồng là được rồi.”

Khó khăn lắm Mộng Linh mới mẻ tâm sự không còn những lời nói này. Cô rằng kết thúc thì chỉnh lại tía lô bên trên vai, lách qua loa người Cố Tử Sâm nhằm trở lại lầu.

“Mộng Linh, Mộng Linh…”

“Xin anh mang lại tôi tía ngày yên ổn ổn định cút. Cố Tử Sâm, chớ xay tôi!”

Bước chân Cố Tử Sâm khựng lại, bàn tay cũng dần dần buông lơi xuống. Nếu hắn cứ chấp nê xua đuổi bám theo Mộng Linh, kinh hồn rằng cô tiếp tục vứt đi luôn luôn ko trở lại nữa.

Những lời nói hắn rằng đều là việc thiệt, còn những lời nói của Mộng Linh trọn vẹn ko nên những gì hắn tâm lý. Nhưng có duy nhất một điều Cố Tử Sâm ko thể lắc đầu, này là bạn dạng thân mật đã thử thương tổn cô tổn thất rồi.

Kỳ thực, hắn cũng thấy bản thân thiệt tệ hại, yếu hèn mọn. Bởi vì thế hắn kinh hồn sau thời điểm Mộng Linh mang bầu tiếp tục không hề mến yêu Minh Châu như lúc này nữa, vì thế mới mẻ bởi dự.

Mộng Linh rời ngoài biệt thự nghỉ dưỡng hạng sang, ko về ngôi nhà ngay lập tức tuy nhiên rời khỏi bờ sông ngồi một khi mang lại khuây khỏa. Cô ấn định dành riêng rời khỏi bao nhiêu ngày ngủ phép tắc về thăm hỏi u và em trai, ở sát bên mái ấm gia đình cũng canh ty loài người tớ ổn định ấn định thể trạng.

Xem thêm: máy xông hơi khô

Cô vẫn nỗ lực thật nhiều vì thế mong muốn mang bầu con cái của Cố Tử Sâm. Hàng ngày đều nỗ lực nốc dung dịch vấp ngã tuy nhiên Phương Lan fake cho bản thân, tuy nhiên lại ko biết chủ yếu nam nhi của bà lại lén vứt dung dịch rời bầu nhập vào sữa. Mộng Linh tự động chất vấn từng thứ tự hắn thấy cô tận tâm với chuyện sinh con cái vì vậy, trong thâm tâm tiếp tục suy nghĩ gì? Có nên là đang được cười cợt cợt cô ngu ngốc, mộng mơ hảo huyền rồi không?

Định chỉ ngồi một khi, tuy nhiên Mộng Linh lại ở cơ đến tới trưa, cho tới khi mặt mũi trời lên rất cao tận đỉnh đầu, tia nắng chiếu xuống nóng bức mới mẻ vực dậy, lửng thửng đón xe taxi về lại quê hương.

Gia Huy tới trường ko về, chỉ mất bản thân u cô đang được hặm hụi nhặt rau xanh nhập nhà bếp.

“Mẹ…”

“Mộng Linh, sao con cái lại về giờ này?”

Thấy cô, Cầm Liên phấn chấn mừng ranh xiết. Cũng vẫn lâu cô ko về ngôi nhà, bà lưu giữ cô còn ấn định tối ni gọi điện thoại thông minh thăm hỏi nữa.

“Con xin xỏ ngủ phép tắc ở doanh nghiệp lớn bao nhiêu ngày, về ngôi nhà với u.” Mộng Linh mỉm cười cợt, sắc mặt mũi cũng trở thành tươi tắn tỉnh rộng lớn nhằm Cầm Liên ko nên lo ngại.

Bà cọ tay, tiếp sau đó kéo cô ngồi xuống ghế, chất vấn thăm hỏi Cố Tử Sâm và Minh Châu.

Gương mặt mũi Mộng Linh thông thoáng trùng xuống, tương đối thở đem chút áp lực. Cô cười cợt cười cợt, mượn đại nguyên do nhằm dối trá u.

“Tử Sâm, anh ấy cút công tác làm việc rồi, còn Tiểu Châu… con cái bé nhỏ về ngôi nhà bà nội đùa bao nhiêu ngày ạ.”

“Ừ… mau cút đựng vật dụng cút. Mẹ đang được nấu nướng cơm trắng, tất cả chúng ta ngóng Gia Huy về rồi ăn nhé.”

Mộng Linh gật gật, nhanh chóng đựng tía lô nhập vào chống rồi xuống nhà bếp phụ Cầm Liên nấu nướng nướng.

Cô búi gọn gàng mái đầu sau đầu, treo tạp dề canh ty u rán cá. Đầu óc cô vẫn ko thể bình tĩnh được, cứ mãi suy nghĩ cho tới những lời nói rằng của Cố Tử Sâm rưng rức lòng.

“Mộng Linh, con cái mau mang lại cá vào trong chảo cút.”

“À… vâng ạ.”

Dầu vào trong chảo vẫn sôi kể từ nãy cho tới giờ, tuy nhiên Mộng Linh vẫn tiếp tục đứng thừ rời khỏi cơ, tầm vóc ko triệu tập, bất giác khiến cho Cầm Liên phát sinh nghi ngại.

Bà cọ rau xanh kết thúc, tiếp sau đó xoay thanh lịch bảo cô cút cắm cơm trắng, còn bản thân thì nom nom chảo cá bên trên nhà bếp.

“Mộng Linh, đem nên con cái và Cố Tử Sâm xẩy ra chuyện gì không? Hai đứa… một vừa hai phải tranh cãi sao?”

Xem thêm: sao kế đô nữ 2023